Nhìn thấy hình ảnh Đàm Vĩnh Hưng kề cạnh bên Mỹ Tâm, người hâm mộ đồng loạt để lại bình luận tương tác.. ADVERTISEMENT. Theo đó, khi phải đưa ra lựa chọn giữa 2 thí sinh trong 1 chương trình ca nhạc Hồng Nhung đã phải "cầu cứu" Đàm Vĩnh Hưng cùng Mỹ Tâm. Tuy nhiên, "Họa mi tóc nâu" lại thẳng thắn
Sự việc hy hữu xảy ra trong tang lễ của bé gái 3 tuổi người Mexico hôm 17/8 vừa qua. Cô bé có tên Camila Roxana Martinez Mendoza, bất ngờ "sống lại" giữa đám tang của mình, dù được kết luận đã tử vong trước đó. Các bác sĩ của Bệnh viện Cộng đồng Salinas de Hildalgo ở
Bạn đang đọc Chương 69 của bộ truyện tranh Gửi em, người bất tử tiếng Việt. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện Gửi em, người bất tử tại TruyenVN, vui lòng bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi nhé. Xem thêm nhiều bộ truyện tranh hay tại TruyenVN.VIP bằng cách
Nhưng Mỹ Tâm lại bất ngờ khi "tình cũ" bất ngờ vạch trần bản chất con người thật. Đồng thời tiết lộ lý do vì sao "nàng họa mi tóc nâu" lại có được vị trí như hôm nay. "Tình cũ" Mỹ Tâm cũng cho biết thêm, ngoài đam mê âm nhạc, nữ ca sĩ cũng rất thích
Hoàng tử Harry sắp cưới một diễn viên Mỹ khiến nhiều người muốn biết thêm về đám cưới Hoàng gia Anh lần này.
Vay Tiền Nhanh. Nguyên Tác Bất Tử Giả. Tác giả Hoài Thượng. Biên tập Khởi Linh. Đang soát lỗi Thể loại ABO, cp AO, cường cường, tận thế, đánh nhau với zombie, kinh dị, nguy cơ sinh hóa, ông trời tác hợp, hoan hỷ oan gia, HE. Tình trạng bản gốc 85 chương chính văn. Diễn viên chính Chu Nhung, Tư Nam. Phái hành động đẹp trai không quá ba giây công x có giá trị vũ lực xui xẻo thụ. Phối hợp Đám bạn bè đồng đội cùng quần chúng zombie kêu gào đòi ăn. Văn án “Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên.” – Trích 《Thư thứ nhất gửi tín hữu Thêxalônica 416》 Năm 2019, virus zombie bùng nổ, chỉ vài tháng ngắn ngủi đã quét sạch toàn bộ trái đất. Tin tức gián đoạn, điện nước bị cắt, hóa chất rò rỉ, nhà máy điện hạt nhân phát nổ, thành phố trở thành vùng đất của địa ngục. Vào thời đại không có thượng đế, hay chúa cứu thế trong truyền thuyết, thuốc súng đạn dược vũ khí nóng lần nữa được đốt lên trong tay vô số người trần. Pass Mọi người vào mục About – Pass để giải nhé ❤ Mục Lục Chương 1 – Chương 2 – Chương 3 – Chương 4 – Chương 5 Chương 6 – Chương 7 – Chương 8 – Chương 9 – Chương 10 Chương 11 – Chương 12 – Chương 13 – Chương 14 – Chương 15 Chương 16 – Chương 17 – Chương 18 – Chương 19 – Chương 20 Chương 21 – Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 – Chương 25 Chương 26 – Chương 27 – Chương 28 – Chương 29 – Chương 30 Chương 31 – Chương 32 – Chương 33 – Chương 34 – Chương 35 Chương 36 – Chương 37 – Chương 38 – Chương 39 – Chương 40 Chương 41 – Chương 42 – Chương 43 – Chương 44 – Chương 45 Chương 46 – Chương 47 – Chương 48 – Chương 49 – Chương 50 Chương 51 – Chương 52 – Chương 53 – Chương 54 – Chương 55 Chương 56 – Chương 57 – Chương 58 – Chương 59 – Chương 60 Chương 61 – Chương 62 – Chương 63 – Chương 64 – Chương 65 Chương 66 – Chương 67 – Chương 68 – Chương 69 – Chương 70 Chương 71 – Chương 72 – Chương 73 – Chương 74 – Chương 75 Chương 76 – Chương 77 – Chương 78 – Chương 79 – Chương 80 Chương 81 – Chương 82 – Chương 83 – Chương 84 – Chương 85 Hoàn chính văn Hình minh họa
Thuộc truyện Người Bất Tử Chương 5Dịch Khởi Linh***“Thông thường người bị lây nhiễm sẽ chết trong vòng hai mươi tư giờ kể từ khi bị cắn. Cậu có chắc đây là vết zombie cắn chứ không phải dấu bạn giường cuồng nhiệt để lại chứ?”Tư Nam ngồi tại cửa sau, tay ôm đầu gối, lắc lắc Nhung vẫn muốn nói gì đó, bác sĩ đã bỏ nhiệt kế ra nói “Người của anh lên cơn sốt rồi. Ba mươi bảy độ chín, đội trưởng Chu, khi có dấu hiệu ban đầu của virus, phải được cách ly ngay lập tức.”Người chung quanh đều thay đổi sắc mặt, vài người gần đó đều lùi lại, tiếng xì xào bàn tán rin rít của phích điện “Anh ta bị nhiễm rồi…..”“Có thành quái vật không?”“Chạy mau, tránh xa vào!”Có người đàn ông to gan lớn tiếng quát “Bắt nó đi! Tất cả mọi người đều là dân thường, nhỡ bị nó cắn thì biết tính sao?”Tiếng người hùa theo ồn ào, Nhan Hào tức giận nói “Cậu ấy không bị nhiễm! Nếu không đã biến dị từ lâu rồi! Ngoài kia đầy rẫy zombie, các người muốn cậu ấy lên đó ư?”Chung quanh có tiếng thì thào khe khẽ “Mấy thằng đi lính ngang tàng thế đấy……”“Chuẩn mẹ nó rồi!……..”Chu Nhung ngồi xổm đối diện Tư Nam, đột nhiên vươn tay ra, mạnh mẽ nắm cằm da trắng nhợt của Tư Nam khác hẳn màu da vàng của người châu á, môi khô nứt, có chút mệt mỏi, lúc khẽ rũ mắt sẽ khá giống dáng dấp của mẹ hắn, hoàn toàn trái ngược mới đôi tay cơ bắp đầy vết chai do cầm súng của Chu Nhung lạnh lùng quan sát hắn một lát, bỗng nhiên đứng dậy nói “Đưa cậu ta vào văn phòng kho hàng, liên tục quan sát.”Bác sĩ không tán thành nói “Đội trưởng Chu…..”Chu Nhung nói “Tôi sẽ chịu trách nhiệm về người của tôi.”Văn phòng kho hàng chỉ là một gian phòng đơn dùng ván gỗ ép ghép lại, tầm khoảng năm mét vuông, trước khi dịch zombie bùng nổi đây là nơi dành cho nhân viên trực ban, cửa gỗ rỗng ruột khá mỏng được khóa bằng cái khóa Pin Tumbler cũ kỹ, bên trong còn có một cái Nam tựa lưng lên tường, ngồi xổm tại một xó, đặt tay lên đầu gối. Một lúc sau Chu Nhung đẩy cửa vào, trở tay đóng cửa, nhốt Nhan Hào với Xuân Thảo theo đuôi ở bên ngoài.“E hèm.”Tư Nam ngước mắt nhìn, trước mắt là một cái bánh mì kẹp ruốc.“Lấy trong kho đấy, ăn đi.”Tư Nam bất động nhìn vài giây, mới quay mặt đi chỗ khác.“Sao thế, mới nhốt cậu nửa ngày thế mà đã ỷ vào sắc đẹp nên đòi tuyệt thực à?” Chu Nhung hừ nói “Nói cho cậu biết, đời này sở đoản của anh đây là không biết thương hoa tiếc ngọc còn sở trường là lạt thủ tồi hoa9. Nhớ năm ấy phải chịu huấn luyện gì mà pheromone Omega, mỹ nữ gián điệp thi nhau lên quyến rũ đội trưởng, Nhan Hào giở trò gian manh, sau bị ông đây nện một ngày ba bữa mém chết đấy….Ngoan ăn đi nào, đừng cho là tôi không dám cứng nhé.”Hai người nhìn nhau một lát, Tư Nam rốt cuộc nói thật“Vật tư hữu hạn, anh đừng lãng phí.”Chu Nhung không hề che giấu nhếch miệng cười nhạo, tùy tiện nhét bánh mì vào ngực Tư Nam, nói“Cô em à, sao em cứ quái đản giống Omega thế.”Tư Nam “………..”Kế đó, Chu Nhung phủi phủi tay xoay người bỏ đi....Sắc trời dần ngả về tối, rất nhanh bên ngoài kia truyền đến tiếng người qua lại, phân phát đồ Nam suy nghĩ rất lâu, vẫn ăn hết cái bánh. Đồ ăn khiến thần kinh dần dần giãn ra, hắn tựa vào xó nhà bất giác ngủ mất, ý thức chậm rãi từ tỉnh táo chìm vào mông lung, tựa như cơn gió lạnh lẽo ẩm ướt vượt qua ngàn vạn dặm, ngắm nhìn mảnh đất đầy chiến tranh lửa đạn phía dưới hình như đã trở về thời kì thơ ấu, cánh cửa nặng nề trong khu vườn chầm chậm mở ra trước mắt, chùm đèn pha lê rực rỡ, thảm dệt thủ công vừa nặng vừa phức tạp, trải dọc theo cầu thang xoắn ốc bằng đá cẩm thạch lên tới đỉnh. Một bé trai mặc comple màu đen khoanh tay, tựa vào tay vịn trên bậc thứ hai, đánh giá hắn từ trên cao xuống, một lúc sau đột nhiên nói “Mày quá xấu.”Hắn cảm thấy móng tay đang đâm thật sâu vào lòng bàn tay, muốn lùi về sau, thế nhưng trong cơn mơ hắn không thể xoay người trai nhảy xuống bậc thang, ba bước thành hai đi đến trước mặt, đột nhiên giơ tay tóm tóc, ép hắn ngẩng đầu nhìn bản thân mình“Từ hôm nay trở đi tao là anh của mày, hiểu chưa?”Lồng ngực Tư Nam phập phồng, cảm nhận luồng khí nóng xót liên tục dâng trào trong khí quản, muốn giơ nắm đấm hung hăng đánh người kia, thế nhưng trong cơn mơ bản thân hắn cực kỳ nhỏ bé, cố dùng hết sức vươn tay cũng không tới, chỉ đành trơ mắt nhìn cái mặt vênh váo tự đắc cùng đôi mắt xanh thẳm đầy chế nhạo muốn đánh mày….Hắn có một ngày, tao phải đánh mày, phải đè mày dưới chân tao……Hình ảnh phút chốc thay đổi, ký ức dần dần biến mất, khuôn mặt khốn kiếp của bé trai kia chậm rãi đổi sang vẻ trưởng thành khỏe mạnh, cùng nỗi ngạc nhiên cùng hoảng hốt, sau đó anh ta bất chợt bị đấm một cú ngã ngửa về hỗn loạn ầm ĩ như nước thủy triều rút, hắn xách áo người nọ, chỉ thấy xoang mũi khóe miệng đối phương không ngừng chảy máu; cặp mắt xanh thẳm nhiều năm không nhìn thẳng vào hắn kia, lại biến thành màu tro bụi mù mịt thấm đẫm năm tháng.“….Mày muốn đánh tao từ rất lâu rồi, phải không?…………”Đúng vẫn nhưng hắn không trả lời, thay vào đó là một cú đấm móc, vừa mạnh vừa ác sạch gọn lanh lẹ, tiếng xương mũi nện vỡ vang lên, mãi cho đến sau này, hắn vẫn còn nhớ xúc cảm khiến kẻ khác sung sướng kia.***Màn đêm buông xuống, Tư Nam lên cơn cảm thấy cơ thể rất nóng, phảng phất như bản thân đang nằm trong đại dương ấm áp mà hư vô, lững lờ trôi mãi không thấy đáy. Tiếng bước chân lại vang lên, tiếng tranh chấp, la hét ầm ĩ xếp chồng lên nhau, chất giọng the thé của ai đó vang lên “Các người phải đưa nó đi, nó có thể bị biến dị bất cứ lúc nào!”“Tính mạng bọn lính mấy người có giá trị, còn chúng tôi phải chịu cảnh nguy hiểm sao?”“Làm sao giờ, cậu ta đã bị cắn, chúng ta tiêu rồi…..”Tiếng xô đẩy đánh đập từ xa đến gần, lại sao như xa xôi bên tai, như thể được ngăn cách bằng mặt nước mông lung mờ mịt. Không biết đã trải qua bao lâu, có tiếng bước chân bất thình lình dừng bên cạnh hắn, tiện đà ngồi xổm xuống, dùng cái áo dày khoác lên người Nam khó chịu giãy giụa một chút, người kia lại cuốn chặt cho hắn, không tha cho cả vùng cổ áo.“Chỉ bị bệnh bình thường thôi, mệt mỏi quá ấy mà.” Người đó nói, “Thể chất Beta mà kém, sẽ không chịu được cơn sốt.”“Nhung ca……”Người nọ đứng dậy, nói nhỏ “Đưa chìa khóa xe cho anh, anh ra ngoài một tẹo.”Thời điểm tỉnh khỏi cơn mê man, Tư Nam cảm thấy có người đang đút thứ gì đó vào miệng mình. Hắn cố gắng mở to mắt, chung quanh tối om không thấy rõ ngón tay, sau vài giây mới miễn cưỡng nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa.“Uống nước đi,” Chu Nhung nói, không khỏi phân bua chuyện y lấy nước quân dụng cho hắn Nam uống nước, cảm nhận vị đắng chát trong miệng, mới kịp nhận ra ban nãy bị nhét viên thuốc vào khớp hàm “…….Anh…….”“Thuốc hạ sốt.”………Lấy thuốc hạ sốt ở đâu ra?Chu Nhung cởi áo khoác vứt bừa trên mặt đất, đặt mông ngồi xuống, không hề kiêng kỵ chen vào xó nhà cùng hắn, nhỏ giọng răn dạy “Tôi bảo này cậu ngu hay ngơ đấy, đến hiệu thuốc tìm đồ ăn, cũng không biết tìm vài loại thuốc khác sao? Giờ thì hay ghê bị sốt rồi, hại tôi đêm hôm khuya khoắt lái xe hơn hai mươi km, mém thành bữa khuya cho mấy trăm con zombie. Nếu không phải thấy cậu đẹp đẹp…..”Tư Nam rầu rĩ ho khan một tiếng, khàn giọng nói “Lần cứu các anh đó, không cần cám ơn đâu.”Chu Nhung lập tức cạn thần Tư Nam tỉnh táo được một chút, vừa định chế nhạo hai câu, đột nhiên ngửi thấy mùi máu tanh thối nồng đậm bốc ra ở dưới chân ── từ cái áo khoác Chu Nhung mới vứt giơ tay sờ một cái, lớp vải dệt ẩm ướt dinh bóng đêm chỉ nghe thấy rõ ràng tiếng hít thở của nhau, một lúc sau Tư Nam thấp giọng nói “…..Cảm ơn.”Chu Nhung nói “Khỏi phải cảm ơn.”Tiếng bật lửa vang lên một tiếng tách, Chu Nhung tựa lưng vào tường, rít điếu thuốc, thoải mái phả ra một hơi khói, cười hỏi “Ban nãy nằm mơ gì vậy? Nghe cậu rầm rì nói cái gì ấy, hình như là chửi người.”“………..”“Nhớ nhà à?” Chu Nhung thờ ơ Nam lắc đầu.“Trước đây làm gì, nhìn bản lĩnh cậu không tệ á, vệ sĩ tư nhân hay cảnh sát?”Tư Nam lại lắc đầu, không nói.“Đừng khẩn trương thế chứ, thả lỏng nói chuyện tí đi. Nhỡ may cậu không phải lên cơn sốt mà bị lây nhiễm thật, thì chết chắc đó. Anh đây sẽ là người cuối cùng để cậu ký gởi di chúc.” Chu Nhung bóp bóp vai, trêu chọc “Đã kết hôn chưa? Có đối tượng rồi hả?”“……..Không có.”“Hay lắm, anh đây cũng không, cả đội toàn đám lưu manh không à.”Khóe mắt Tư Nam thoáng liếc nhìn y, trong lòng thầm nói, đó là bởi vì anh là tên cầm đầu làm Nhung vẫn không phát hiện, kẹp điếu thuốc thở dài thườn thượt, giọng điệu ngập tràn vẻ chờ mong “Nơi tránh nạn của quân khu B có sức chứa mấy vạn người, điện nước tự túc, ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Đợi sau khi virus biến mất, quốc gia chắc chắn sẽ sắp xếp cho các cậu ở thành phố B, hẹn hò, kết hôn, cổ vũ sinh con đẻ cái, bổ sung lượng dân cư đã mất….”“Hơn nữa khu B cứu được nhiều Omega nhất, hầu hết đều đang trong kỳ phát tình, chuyên được quân đội bảo vệ.” Chu Nhung liếm môi theo bản năng, cười nói “Chẹp, hay thật đấy, ai nghĩ ra được cái chính sách này chắc đầu óc thông minh phết.”Giọng nói Tư Nam có chút căng thẳng “Vì sao?”“Mỗi lần có tai họa xảy ra, Alpha sẽ là lực lượng chiến đấu chính, căn cứ tránh nạn nào càng có nhiều Alpha, càng có sự cạnh tranh về nguồn lực, súng ống đạn dược và cả lãnh thổ── mà Alpha chắc chắn sẽ chủ động quây vào chỗ có nhiều Omega, cấp trên có thể lấy Omega làm tài nguyên chiến lược để phân bổ, hiểu cái logic đơn giản này không?”Chu Nhung rít điếu thuốc thật sâu, ánh lửa lóe lên giữa kẽ tay. Tư Nam không nói gì hồi lâu, đột nhiên eo bị chọc một cái “Nghĩ gì mà nhập thần thế?”Tư Nam thuận miệng nói “Anh cũng muốn đến khu B nhận cái tài nguyên chiến lược về nhà sao?”Ai ngờ Chu Nhung quyết đoán từ chối “Không!”Trong một thoáng đó Tư Nam tưởng y muốn nói “Bởi vì tôi đã có Nhan Hào”. Thế nhưng hắn chưa kịp cảm động vì tình yêu giữa đôi gay Beta già này, đã nghe Chu Nhung nói trảm đinh chặt sắt “Tôi ghét Omega!”“………” Tư Nam hỏi “Vì sao thế, Nhung ca?”Chu Nhung soạt cái thay đổi tư thế, ánh mắt sáng ngời ghim thật chặt vào Tư Nam, tình ý sâu xa nói “Anh cho cậu lời khuyên nhân sinh nhé, em yêu à Nếu sau này em muốn tìm đối tượng, không được tìm Omega.”“………….”“Cố mà tìm Beta ấy.”“…………”Hai người đối diện thật lâu, khóe miệng Tư Nam run rẩy, nói “Tôi cũng đang tính thế.”Chu Nhung tán thành vỗ nhẹ vai Nam hỏi chân thành “Nhưng……vì sao?”Hắn vốn nghĩ Chu Nhung sẽ lấy Nhan Hào để ví dụ như làm gay già với Beta sẽ có được tính phúc của cuộc đời, song Chu Nhung mất nhân tính đã đập nát ảo tưởng không thực tế của hắn. Chu Nhung nghiêm túc nói “Bởi vì nhân phẩm của Omega có vấn đề.”Trong đêm tối, hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau, Chu Nhung vẫn khoác một tay lên vai Tư Nam, chóp mũi cả hai chỉ có cách mười lúc lâu sau, Tư Nam rốt cuộc cẩn thận lùi về xó nhà, thận trọng mà lễ phép hỏi “Nhung ca, anh từng bị tổn thương tình cảm à?”Hai từ tổn thương này rõ ràng vô cùng mới lạ với Chu Nhung, y hơi đăm chiêu vuốt cằm, suy nghĩ một lát mới lắc đầu “Nếu đặt tại góc độ nào đó mà nói thì thực sự đã từng bị ăn cú lừa tình cảm, cơ mà cũng không phải ── thực ra đó là chuyện của rất nhiều năm trước. Cậu có từng nghe đến cuộc thi quốc tế dành cho bộ đội đặc chủng trong rừng không?”Tư Nam lắc Nhung nói “Năm đó tôi mười tám tuổi, đại diện cho đất nước tham dự, điểm số vốn đang dẫn đầu một đoạn xa, mãi tới tận nhiệm vụ giải cứu con tin, gặp phải con tin bảo là Hoa kiều tại nước A….. À, đó là một đứa trẻ Omega mười lăm tuổi.”
Thuộc truyện Người Bất Tử Chương 15Dịch Khởi Linh***“Trong tất cả mọi người ngồi tại đây, người không có khả năng cưa được Omega nhất chính là anh đó,” Xuân Thảo nhận bọc thép rồ ga phóng ầm ầm nghiền nát trên mặt đường, vài con zombie hai bên vệ đường quốc lộ nghe thấy âm thanh đều ngoái đầu nhìn, nhưng mà khói xe đã bay xa, chiếc xe tiến thẳng về thành phố B rách nát hoang tàn.“Lúc em nói “nhất” là tính cả đồng chí Tiểu Tư vào sao?” Chu Nhung Anh Kiệt ngồi ở ghế phó lái xem xét tình hình giao thông quay đầu, cười nói “Nhung ca không hiểu rồi, những Beta có vẻ ngoài đẹp trai sẽ được Omega thích nhất, nói cái gì mà săn sóc ôn nhu, tôn trọng lẫn nhau,….”Chu Nhung chỉ vào Tư Nam bất mãn nói “Cậu ta thì ôn nhu chỗ nào? Tôn trọng ở đâu ra?”Tư Nam đang ôm khẩu tiểu liên trong ngực, đầu lắc lư tựa vào thành xe, nhắm mắt vờ ngủ, chả thèm mở miệng lên tiếng phản bác.“Tư Tiểu Nam có lẽ cũng hơi dữ một tẹo.” Xuân Thảo đánh giá khách quan công bằng “Tốt nhất phải tìm người như Nhan Hào, hoặc Tường Tử ý. Nhan Hào thì miễn bàn, mặt mũi đẹp trai sáng láng, có khí chất u buồn thâm tình trời sinh của hotboy, tuyệt đối phù hợp yêu cầu tôn trọng ôn nhu của các em Omega bé bỏng.”Nhan Hào tiếp tục lái xe, nho nhã lễ độ nói “Cảm ơn tổ chức đã công nhận.”“Tường Tử thì càng đơn giản hơn, có thể dựa vào bối cảnh hiếp nam cường nữ, trắng trợn hơn thì dùng tiền phá.” Xuân Thảo thuận miệng nói “Thế này há Tường Tử, hôm nào dẫn Nhung ca với tất cả anh em cùng….”Chu Nhung, Nhan Hào, Trương Anh Kiệt đang cười ha ha mãi không dứt và Đinh Thực yên lặng nhất thời thay đổi sắc mặt “Đừng nói──!”Có điều, đã quá Vĩ Tường ngoái đầu, chậm rãi nói “Em biết ngay mọi người chọn em là vì cái này mà…..”“Lại lên cơn rồi,” Chu Nhung bất đắc dĩ thành phố B, con phố dài mênh mông bát ngát vắng vẻ không một bóng người, trên đường đầy rẫy thi thể đang phân hủy, mùi hôi thối bốc lên khiến mọi người buồn nôn. Ruồi bọ bâu đầy trên thi thể thối rữa và cả trong cống thoát nước, lúc xe đi ngang qua còn truyền đến tiếng vo ve chạy tứ hàng hai bên đường đều bị đập vỡ cửa kính, quầy hàng lật đổ, đồ đạc rơi vãi lung tung trên sàn, giống như đã trải qua một cơn bão thảm họa vậy.“Mọi người nói coi có phải em là thằng kéo chân cả đội không?”Quách Vĩ Tường bị kích động cảm xúc, cõi lòng tràn ngập bi thương, tay chỉ vào từng khuôn mặt trên xe. Tư Nam vốn đang ngồi bên cạnh cậu ta cũng lẳng lặng xê dịch cách xa một mét, bây giờ đang ngồi cạnh Đinh Thực, lấy cùng một tư thế khoanh tay giống ban nãy chợp mắt ngủ, đến cả góc nghiêng cũng y đúc không đổi.“Cái năm được gia nhập đội ngũ thì em đã biết, vì sao trong hơn một ngàn đơn xin thế mà cứ cố tình chọn em cơ? Chắc chắn trong này phải có vấn đề chứ gì? Vì sao cho dù em thất bại trong lần sát hạch đầu tiên mà không đá em đi, có thiệt không phải vì muốn nhờ em tìm hộ đối tượng cho mọi người không?”“Mọi người nói xem ngoài cái vụ sát hạch đầu ấy thì em có chỗ nào không đủ tiêu chuẩn để gia nhập 118. Biểu hiện mấy năm nay của em không phải quá rõ rồi sao? Em cảm thấy bất kể từ góc độ nào em cũng không đủ tư cách vào 118, vì sao từ bé đến nhớn, mọi người đều chỉ nhìn vào gia thế nhà em, mà không có ai nhìn nhận khả năng và giá trị của em?”“Cậu ấy từng bị chấn thương tâm lý sao….” Xuân Thảo hỏi đội cùng lắc đầu với cô, Chu Nhung nhỏ giọng nói “Chắc có lẽ là trời sinh đó.”“Thế trước đây cậu ấy chả lên cơn rồi à?”“Sau khi vào đội thì tái phát ba lần, hai lần trước em không có mặt nên không biết thôi, lần ba này thì em cứ giả vờ không thấy đi há.”“Mọi người không coi em là một chiến sĩ thực thụ.” Quách Vĩ Tường nói chắc như đinh đóng cột, tổng kết “Mọi người toàn mang thành kiến với em, cảm thấy em là quan nhị đại, không phải chịu khổ, sớm muộn sẽ có ngày em phải xuất ngũ. Mọi người nể mặt cấp trên nên mới nhận em, hơn nữa vì thế gia có quan hệ rộng, có thể nhờ em làm quen được với Omega, tốt nhất là có thể giúp cả đội thoát khỏi kiếp tó độc thân. Mọi người không công nhận em là một thành viên của 118 đội, tuy rằng em…..”Quách thiếu gia nói hùng hồn, cả xe ngồi câm như hến.“Nhưng mà,” Tư Nam đột nhiên mở mắt, còn nghiêm túc nói “Chính cậu còn chưa thoát nổi kiếp độc thân kia kìa.”Sự im lặng chết chóc bao Nam bổ thêm “Cậu còn muốn làm gà trống nữa không.”Chu Nhung không kịp ngăn cản, tuyệt vọng nhắm thật chặt hai mắt Hào đang lái xe ngoái đầu lại, vươn cái cổ dài ngó sắc mặt Quách Vĩ Tường, sau đó chậm rãi đóng chặt tấm thép ngăn cách khoang lái với khoang sau....Thành phố B như một cái một con thú to lớn không gì sánh được giữa đất trời, con thú khổng lồ này vừa dữ tợn vừa đầy máu thịt, những con phố lớn hay ngõ nhỏ đều là mạch máu phức tạp rắc rối của nó, càng đi sâu vào trung tâm thành phố, càng tiến gần với trái tim đáng sợ của quái đường chính ra khỏi thành phố chật ních ô tô, tốp năm tốp ba zombie đi qua đi lại giữa con đường ùn tắc giao thông vô tận. Tài xế không kịp chạy thoát bị cắn chết tươi, một nửa cơ thể bị mắc lại trên dây an toàn, khuôn mặt thối rữa xám xịt còn vương nét mờ mịt mất vào sâu trong thành phố thì tình hình có đỡ hơn một chút, tuy rằng số xe cộ đi ngược chiều ngổn ngang lộn xộn, nhưng đều được kĩ năng lái siêu hạng của Nhan Hào hoặc nghiền ép hoặc lách qua, mãi đến lúc đi xuống đường cao tốc, mới bị cây cầu vượt sụp đổ chặn lại.“Làm sao bây giờ,” Nhan Hào hỏi, “Liệu quay xe có tìm được đường mới không?”“GPS tạch rồi, những lúc quan trọng vẫn phải dựa vào Bắc Đẩu….” Trương Anh Kiệt thở dài mở tablet quân dụng ra, một lát sau lắc đầu nói “Không được rồi, cần đi hơn hai tiếng nữa mới tới lối rẽ gần nhất, mà giờ có thể đã bị đại quân zombie chiếm giữ ── Nhan Hào cậu là dân địa phương, nhìn thử xem Bắc Đẩu có còn chuẩn xác hay không?”Nhan Hào xác định vị trí một lúc lâu, ngạc nhiên nói “Ngon! Xem ra vẫn còn các trạm trên mặt đất hoạt động, đáng để nổ pháo ăn mừng á!”Nhan Hào thận trọng ngó mọi người ở khoang sau, Tường Tử đã bùng nổ xong, Chu Nhung đang ngồi cạnh cậu ta, một tay ôm vai, tận tình khuyên bảo thuyết phục dạy đội chung quanh đều mệt mỏi buồn ngủ, Nhan Hào bỏ tấm thép xuống, hỏi “Ai muốn dùng một pháo nổ bay đống hoang tàn đằng trước để ăn mừng trạm vệ tinh mặt đất Bắc Đẩu của chúng ta vẫn còn người sống sót nhỉ?”Chu Nhung như được đại xá, lập tức giơ tay “Anh anh anh!”Mọi người nhìn chằm chằm vào y, sau đó cùng soạt soạt thay đổi tầm mắt. Trong ánh nhìn tập trung, Tư Nam châm ngòi ngọn lửa chiến tranh xong cứ nhắm mắt giả vờ ngủ rốt cuộc hết chịu nổi, khụ một tiếng đứng dậy, xách cái túi chiến thuật nhảy khỏi mìn là một kỹ thuật cực kì đặc biệt. Hắn lấy nitrocellulose, nitroglycerin, xà phòng, cao su, kẹo cao su đã được nhai qua để chế ra thuốc nổ dẻo 22, thận trọng nhét vào cái khe giữa hai viên gạch chịu lực, dùng thuốc nổ đen làm ngòi nổi, sau đó nhảy khỏi đống đổ nát, đốt diêm quân chạy đến xe bọc thép, nhẹ nhàng ném cây diêm cháy về phía lửa vẽ thành một đường cong duyên dáng giữa không trung, rơi chính xác vào đống hoang giây sau một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cơn gió lớn thổi bay tay áo Tư Nam!Vai đeo túi chiến thuật, một tay đút túi quần, gương mặt tuấn tú lạnh lùng không cảm xúc, đưa lưng về phía ngọn lửa cháy dữ dội, tiến thẳng về hướng cửa xe. Chu Nhung cười nói “Các chú nhìn xem cậu ta giả ngầu siêu….” Đột nhiên y bật phắt người dậy, đến cả giọng gào hét cũng thay đổi “Tư Nam! Chạy mau──”Lời còn chưa dứt, tiếng rít gào khổng lồ và rung lắc dữ dội ùa ra theo tiếng nổ mạnh!Luồng khí nháy mắt đá bay Tư Nam ra ngoài, một tiếng bịch vang lên, cả người hắn nằm dang chân dang tay đập xuống, cách mười mấy bước trước xe bọc thép!Tư Nam chỉ cảm thấy choáng váng đầu óc, trước mắt tối đen, máu mũi tuôn ra ào nhiên, lúc này hắn chẳng có thời gian cảm nhận cơn đau nữa, trong nháy mắt khi thị lực được khôi phục, xuyên qua khung cửa kính mơ hồ, hắn trông thấy nét mặt trợn mắt há mồm của Nhan Hào và Trương Anh Kiệt trong khoang lái── Hai người cùng nhìn ra sau lưng hắn, hình như đã nhìn thấy một cảnh tượng khó có thể tin Nam ôm mũi ngoái đầu bóng đen có độ cao bằng tòa nhà hai tầng cuốn theo vô số gạch đá đột ngột chui từ dưới đất lên, toàn thân mang theo ngọn lửa cháy hừng hực, tiếng gào thét đau đớn vang vọng khắp đường quốc lộ, mỗi một bước chân nện xuống đều làm rớt vô số thịt thối, giống y như cơn mưa xối xả rơi xuống mặt đất!Pằng pằng pằng pằng pằng pằng!!!!Chu Nhung lăn người nhảy lên nóc xe, giơ khẩu 89 hạng nặng, hung hãn bắn phá!Băng đạn tức tốc cuốn vào bộ phận lên nòng, vỏ đạn bay tung tóe xuống dưới đất. Trong cơn bão đạn, bóng đen gầm lên giận dữ, nó giơ một chân, giậm ầm ầm từng bước tiến về phía trước!Nhan Hào vọt vào khoang sau, lục tìm áo chống đạn quẳng lên nóc xe, Chu Nhung không thèm nhìn lấy, vững vàng đón được, rồi vội vàng lắp đạn vào nòng sau đó, Nhan Hào chạy đến đầu xe, muốn kéo Tư Nam chạy, trong cơn hỗn loạn chỉ thấy Tư Nam nhảy vọt ra một bên vệ đường, lăn người trốn vào dải cây xanh, cúi người ôm lấy lúc ngàn cân treo sợi tóc, Nhan Hào không kịp chạy tới, chỉ đành ngồi xổm xuống bảo vệ giây sau, Chu Nhung nhấn cò súng, mặc áo chống đạn, hò hét bắn phá giữa không trung, làm con quái vật kia nổ vỡ sọ!Ầm──!!Con quái vật không kịp gào thét, cơ thể đổ ầm xuống đất, cuối cùng nằm thẳng cẳng bất động tại lửa vẫn cháy hừng hực trên đống thịt thối, phát ra tiếng tách tách rất nhỏ. Đống gạch nát quanh đó đã bị san bằng, nhóm bộ đội đặc chủng vẫn chưa hết hồn, lục tục nhảy xuống khỏi xe bọc Hào loạng chà loạng choạng đứng dậy, lắc lắc cái đầu đau nhức vì bị chấn động, muốn đi đỡ Tư Nam biết cậu ta vừa mới bước một bước về phía ven đường, liền nghe thấy tiếng Tư Nam cản lại “Đứng yên!”“Cậu…..”Tư Nam ôm mũi lùi về sau “Đừng tới đây!”Nhan Hào chần chừ khựng lại.“Giả ngầu thất bại trước mặt mọi người nên cần vài phút bình tĩnh ý mà…..” Xuân Thảo vỗ nhẹ vai cậu ta từ phía sau, nói nhỏ “Để tự cậu ấy thẹn quá hóa giận chút đê.”Nhan Hào “…………..”...Ngọn lửa dần dần lụi tắt, mùi hôi thối trộn với mùi thuốc súng bao phủ khắp đường quốc lộ, quanh phạm vi vài trăm mét đều có nội tạng thối rữa bị lực xung kích của cơn nổ mạnh quét sạch không còn một đường nhựa gồ ghề, nứt toác thành mấy đường khủng bố, kéo dài đến hàng chục Nam rốt cuộc dùng nước khoáng rửa sạch máu mũi, vừa hít mũi vừa đi qua đây, chỉ thấy mọi người đang vây chung quanh đống thi thể thối khổng lồ, Chu Nhung dùng nòng khẩu tiểu liên chọc nhẹ vào vào cái đầu còn sót lại của con quái vật, nhẹ giọng nói “Là tinh tinh.”Xuân Thảo rất kinh ngạc, nói “King Kong á?”Nhan Hào vô cùng nghi ngờ “Sao có thể được? Nhìn là biết nó bị nhiễm virus.”Toàn thân con tinh tinh khổng lồ đều đã thối rữa, bộ lông tróc ra, tứ chi lộ ra xương trắng, tỏa ra thứ mùi đặc biệt của zombie── Cái thứ mùi tanh hôi đó kỳ thực cực kì sock, thế nhưng giờ phút này không có một ai cảm nhận được cả mọi người đều thấy hư cấu, nội tâm cùng sinh ra một suy đoán khủng khiếp.“Nếu virus zombie lây sang động vật……” Nhan Hào thì thào nói, “Không đúng, ven đường làm gì thấy động vật bị nhiễm virus. Chuột cống chuột nhà, côn trùng, gà vịt, chó mèo……mấy con này đều lượn quanh zombie mà, cũng đâu nghe nói ghi chép về zombie động vật tấn công con người.”Trương Anh Kiệt cũng nhíu chặt mày “Với lại sao virus có thể hô biến một con tinh tinh bình thường thành King Kong được, chẳng nhẽ chính tự virus tiến hóa? Hư cấu quá, phương hướng tiến hóa này hoàn toàn bất thường á.”“Đây là một con tinh tinh thông thường thật sao, Nhung ca không nhìn lầm chứ anh?”Tinh tinh với con người có bộ gen tương tự cực cao, có thể virus cũng lây qua mặt này…..”Chu Nhung không thèm quan tâm tiếng nghị luận xì xào của mọi người, mà đi về phía bàn tay để trên đất của con zombie tinh đeo một cái găng da màu đen, kéo thật chặt, ngồi xổm xuống bắt đầu lục tìm trong bộ lông dơ dáy đầy mùi hôi. Tư Nam cũng đi tới ngồi xổm bên cạnh y, không kêu ca tiếng nào mà chỉ dõi theo, một lát sau Chu Nhung rốt cuộc phát hiện được một thứ y muốn tìm.── Đoạn gần cánh tay đến bàn tay phải của con zombie tinh tinh, tìm được một sợi xích sắt vướng trong bộ lông. Bởi vì dây xích hiện tại đã trở nên rất chặt, lúc này lõm rất sâu vào trong đống máu thịt đen Nhung dùng hai ngón tay đè chặt sợi xích, gật đầu ra hiệu với Tư Nam rút con dao quân dụng từ đùi ra, dùng một dao cắt đứt sợi xích, tấm bảng inox dính lẫn máu thịt phát ra tiếng keng rơi xuống đất.“Tổ E. Số hiệu 71998,” Chu Nhung khẽ thì Nam hỏi “Nghĩa là gì?”Chu Nhung để tấm bảng nhỏ vào lòng bàn tay, thấp giọng nói “Mật mã trong phòng thí nghiệm. Có người dùng tinh tinh làm vật thí nghiệm nghiên cứu vắc xin kháng virus, kết quả virus tiến hóa, bất cẩn chơi ra lửa….”Y thong thả đứng dậy, nhìn về hướng thuốc bốc lên mù mịt ở cuối con đường quốc lộ, cách hơn nửa thành phố chết chóc này, là tàn tích bị vùi lấp của quân khu B.
Người Bất TửNguyên Tác Bất Tử Giả. Tác giả Hoài Thượng. Biên tập Khởi Linh. Đang soát lỗi Thể loại ABO, cp AO, cường cường, tận thế, đánh nhau với zombie, kinh dị, nguy cơ sinh hóa, ông trời tác hợp, hoan hỷ oan gia, HE. Tình trạng bản gốc 85 chương chính văn. Diễn viên chính Chu Nhung, Tư Nam. Phái hành động đẹp trai không quá ba giây công x có giá trị vũ lực xui xẻo thụ. Phối hợp Đám bạn bè đồng đội cùng quần chúng zombie kêu gào đòi ăn.“Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên.” – Trích 《Thư thứ nhất gửi tín hữu Thêxalônica 416》Năm 2019, virus zombie bùng nổ, chỉ vài tháng ngắn ngủi đã quét sạch toàn bộ trái tức gián đoạn, điện nước bị cắt, hóa chất rò rỉ, nhà máy điện hạt nhân phát nổ, thành phố trở thành vùng đất của địa thời đại không có thượng đế, hay chúa cứu thế trong truyền thuyết, thuốc súng đạn dược vũ khí nóng lần nữa được đốt lên trong tay vô số người LụcChương 1 – Chương 2 – Chương 3 – Chương 4 – Chương 5Chương 6 – Chương 7 – Chương 8 – Chương 9 – Chương 10Chương 11 – Chương 12 – Chương 13 – Chương 14 – Chương 15Chương 16 – Chương 17 – Chương 18 – Chương 19 – Chương 20Chương 21 – Chương 22 – Chương 23 – Chương 24 – Chương 25Chương 26 – Chương 27 – Chương 28 – Chương 29 – Chương 30Chương 31 – Chương 32 – Chương 33 – Chương 34 – Chương 35Chương 36 – Chương 37 – Chương 38 – Chương 39 – Chương 40Chương 41 – Chương 42 – Chương 43 – Chương 44 – Chương 45Chương 46 – Chương 47 – Chương 48 – Chương 49 – Chương 50Chương 51 – Chương 52 – Chương 53 – Chương 54 – Chương 55Chương 56 – Chương 57 – Chương 58 – Chương 59 – Chương 60Chương 61 – Chương 62 – Chương 63 – Chương 64 – Chương 65Chương 66 – Chương 67 – Chương 68 – Chương 69 – Chương 70Chương 71 – Chương 72 – Chương 73 – Chương 74 – Chương 75Chương 76 – Chương 77 – Chương 78 – Chương 79 – Chương 80Chương 81 – Chương 82 – Chương 83 – Chương 84 – Chương 85Hoàn chính văn
Chiều 10/6, người nhà đã đưa thi thể của 3 nạn nhân gồm ông nội và 2 cháu gái trong vụ hỏa hoạn xảy ra tại phường Lộc Thọ TP Nha Trang đi hỏa không thành tiếng, mẹ của 2 cháu vẫn chưa thể chấp nhận hiện thực các con của mình đã mãi mãi ra đi cùng ông thân lo hậu sự cho 3 nạn nhân trong vụ hỏa hoạn Ảnh Phú Khánh.Theo gia đình nạn nhân, ông 67 tuổi từ Thái Bình vào Nha Trang thuê căn nhà 3 tầng tại một con hẻm trên đường Nguyễn Thiện Thuật phường Lộc Thọ để ở và mua bán tạp nghỉ hè, 2 cháu 6 tuổi, 9 tuổi đi cùng bố mẹ từ Thái Bình vào thăm ông. Sau thời gian ở tại đây, cha mẹ của 2 bé trở về quê, để các cháu ở lại chơi với nhà gần như bị thiêu rụi, hư hỏng toàn bộ Ảnh Phú Khánh.Khoảng 0h20 sáng 10/6, lửa bùng phát tại căn nhà nơi 3 ông cháu đang ở. Căn nhà nằm sâu trong khu vực hẻm nhỏ nên công tác chữa cháy gặp nhiều khó tiếp cận hiện trường, lực lượng cứu hộ bắt thang lên cứu được 6 người, 2 người khác tự thoát thân."Thấy cháy, người dân liền hô hoán, dùng bình chữa cháy dập lửa song bất thành. Phần căn nhà bị khóa phía trong, lửa lại bùng phát mạnh nên người dân không thể tiếp cận", một nhân chứng tên An kể an khám nghiệm hiện trường vụ cháy Ảnh Phú Khánh.Còn theo ông Hoàng Văn Hải 46 tuổi, bảo vệ dân phố, sau khi cứu được một số người và biết trong nhà còn người chưa thoát ra, bà con la hét, tìm đủ cách để cứu các nạn nhân nhưng "lực bất tòng tâm"."Ngọn lửa đỏ rực, chắn ngay cửa chính. Chúng tôi muốn cứu người nhưng không biết làm cách nào. Mọi thứ diễn ra quá nhanh và cảnh tượng lúc đó vô cùng hỗn loạn", ông Hải nhớ 4h cùng ngày 10/6, đám cháy cơ bản được dập tắt, lực lượng chức năng tìm kiếm, phát hiện 3 ông cháu tử vong trong nhân vụ hỏa hoạn đang được cơ quan chức năng điều tra.
đam mỹ người bất tử