Do đó, mẹ và những người chăm sóc trẻ cần đặc biệt lưu ý những điều dưới đây. 1. Giữ ấm cho bé. - Ủ ấm cho bé bằng cách lau khô toàn thân ngay sau khi lọt lòng mẹ, sau đó cho bé nằm trên ngực mẹ, tiếp xúc da - kề - da với mẹ (hoặc người thân) trong vòng 90 phút
Sau đây là những cột mốc thời gian chính sẽ diễn ra từ nay đến ngày 20-1. Từ nay đến ngày 23-11: Tiếp tục kiểm phiếu bầu . Các lá phiếu gửi qua thư được đóng dấu bưu điện trước và trong ngày 3-11 có thể đến muộn, nhưng vẫn được tính ở nhiều tiểu bang.
Như vậy, theo quy định hướng dẫn trên thì thí sinh tham gia kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông năm 2022 sẽ phải tiến hành nhập học đại học năm 2022 trên hệ thống trực tuyến.Thời gian xác nhận nhập học đại học năm 2022 trên hệ thống trực tuyến của các bạn thí
Và Brighton không thể giữ chân Potter khi ông chủ Boehly đưa ra lời đề nghị. Chủ tịch mới của Chelsea bị chỉ trích là không am hiểu bóng đá. Mùa hè qua, doanh nhân người Mỹ chi tiền tấn để mang về những cái tên mà Tuchel yêu cầu. Nhưng chỉ sau 7 trận ở mùa này, ông sa
Một số gợi ý sau sẽ giúp bé có giấc ngủ ngon và sâu hơn, hỗ trợ ổn định tâm lý và phát triển thể chất: Mẹ nên cho trẻ đi ngủ sớm và đúng một giờ quy định để hình thành phản xạ ngủ tự nhiên trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Giữ cho môi trường ngủ của trẻ tránh xa các kích thích ngoại cảnh như ánh sáng và tiếng ồn vì trẻ sẽ dễ giật mình và ngủ không sâu.
Vay Tiền Nhanh. Tác giả Nhĩ Đông Thố Tử Thể loại Hiện đại, đô thị tình duyên, 1v1, thầm mến, thanh xuân đến trưởng thành, sủng, HE Độ dài 58 chương chính văn Nhân vật chính Nguyễn Tầm Tầm, Chu Thời Diệc Văn án Nguyễn Tầm Tầm biết được bạn trai ngoại tình, vọt vào khách sạn bắt gian. Ai ngờ, một lần bắt gian này, vậy mà bắt một con “Cầm thú” tới. Vì thế cô quyết định bắt “cầm thú” đem về nhà…… Vào một lần sau khi Chu Thời Diệc tham gia tụ tập, lại có người “không mời mà đến” tùy tiện xông vào . Ấy vậy mà anh lại nhận ra tên khách “không mời mà đến” này. Năm đó “theo đuôi” anh một cách điên cuồng. Đã từng theo đuổi anh rồi bỏ dở nửa chừng, hiện giờ lại ngóc đầu trở lại…… còn chưa đủ? Trên thế giới này đại khái thật sự tồn tại một loại tình cảm, nẩy mầm thời niên thiếu, kết quả khi thành niên. Nguyễn Tầm Tầm theo đuổi Chu Thời Diệc từ khi còn là học sinh sơ trung. Thời đó, cô là nữ sinh nổi loạn, trong một lần cá cược với nữ sinh cùng lớp đã quyết phải bắt được Chu Thời Diệc vào tay. Vì thế, cô bạn Nguyễn Tầm Tầm đã làm rất nhiều hành động gây sự chú ý của Chu Thời Diệc, soái ca cao trung, điển hình là nhìn trộm anh ý tắm. Sau một thời gian theo đuổi, đến một ngày, cô gọi anh ra ngõ hẻm và hôn anh, sau đó lại bỏ chạy. Nguyễn Tầm Tầm sau đó biến mất khỏi cuộc đời của Chu Thời Diệc, không một lời từ biệt, không hề báo trước. Chu Thời Diệc có cảm giác mình bị chơi đùa, vì tự lúc nào trái tim anh đã bị cô gái Nguyễn Tầm Tầm đó cướp mất. Anh không biết đã thích cô từ lúc nào, nhưng anh lại lén giữ ảnh cô suốt nhiều năm, hay từ chối giấy báo tuyển của đại học nổi tiếng để ở lại Bắc Tuần, nơi cô sống. Anh cảm thấy chán nản, vì thế dành hết thời gian thanh xuân để chơi game. Ai ngờ, Chu Thời Diệc chơi game quá giỏi, vì thế anh đã trở thành game thủ đại diện cho quốc gia để thi đấu thế giới, giành được rất nhiều cúp vàng. Anh đã truyền cảm hứng cho rất nhiều người để theo đuổi ước mơ của bản thân. Nhưng có một ngày, đại thần ST trong truyền thuyết thông báo là sẽ nghỉ chơi game, khiến cho rất nhiều fan hâm mộ tiếc nuối. Anh và một người bạn nối khố, Từ Thịnh, cùng nhau mở một công ty bán phần mềm máy tính và phát triển game. Khi đã ở ngưỡng tuổi thành gia lập thất, anh gặp lại người con gái đã theo đuổi anh năm xưa. Nguyễn Tầm Tầm sau khi biến mất đã trải qua rất nhiều bóng ma tâm lí. Khi còn nhỏ, cô có một gia đình hạnh phúc. Mẹ cô sẽ thường dạy cô múa, vì đó là sở thích của cô. Nhưng dần dần, mẹ cô chìm đắm trong u mê, hút thuốc triền miên, mối quan hệ với ba cô cũng nhạt dần rồi hai người ly hôn. Mẹ cô mắc bệnh trầm cảm, cho đến một ngày, bà cắt cổ tay tự tử trong phòng tắm, khi đó Nguyễn Tầm Tầm chứng kiến tận mắt. Đến khi cô lớn lên, cô đi theo những bạn học chơi bời lêu lổng, đua xe, hút thuốc, và tìm cách cưa đổ Chu Thời Diệc. Thế nhưng, những năm tháng hư hỏng của tuổi trẻ đã khiến Nguyễn Tầm Tầm phải trả một cái giá đắt, vì cô đã gây ra một tội rất liến, khiến bản thân mình mắc bệnh tâm lí nặng, thậm chí còn không ít lần cố ý tự sát. Sau biến cố đó, từ một cô gái ăn chơi trở thành một học sinh bình thường, có thể nói là hiền hơn. Khi lên đại học, cô có quen một người bạn trai. Nhưng vì bản thân Nguyễn Tầm Tầm là một cô gái không nóng không lạnh, bạn trai cô sớm có tiểu tam. Trong một lần bắt gian bạn trai ở khách sạn, cô và bạn mình đã xông vào một căn phòng mà bạn trai cô đi vào. Thế nhưng, trong đó không chỉ có đôi nam nữ kia, mà còn có một nhóm người. Nguyễn Tầm Tầm vì để bắt quả tang đã quay lại toàn bộ căn phòng đó, và cô tình cờ quay phải những thứ không nên quay. Ở đây, cô nhìn thấy một hình dáng mơ hồ quen thuộc của một người. Hai người lần đầu nhìn thấy nhau trong một hoàn cảnh không được hay cho lắm. Sau đó, Chu Thời Diệc đuổi theo Nguyễn Tầm Tầm để lấy lại cái video, thế nhưng mặc dù xoá trên camera, cô đã kịp lưu vào điện thoại. Nguyễn Tầm Tầm sau đó đã nhớ ra anh, nên muốn theo đuổi anh một lần nữa. Cô tưởng anh vì người con gái Trương Man mà nhất quyết đòi cô xoá video, nhưng sự thật đằng sau lại không phải vậy. Tầm Tầm năm lần bảy lượt đụng độ Chu Thời Diệc, dần dần phát hiện ra bí mật của anh và cũng dấn thân vào. Cô cũng làm quen với những người bạn của anh, biết được rằng anh chưa có bạn gái, lại còn khen cô xinh. Cô cảm thấy mình có hy vọng, vì thế mà tiếp tục theo đuổi anh. Nguyễn Tầm Tầm vì cứu bạn cùng phòng Trương Kỳ Bối khỏi đám chủ nợ, đã bị đánh gãy chân phải nhập viện. Ban đầu cô nghĩ đó là người Trương Man tìm đến để trả thù mình. Khi ở trong bệnh viện, cô lần nữa bị đám người đó bắt cóc, nhưng giữa đường lại đụng phải Chu Thời Diệc. Anh tỏ ra thờ ơ, nhưng lúc cô sắp bị đưa đi, anh đã đánh cho tụi bắt cóc đến tàn phế. Khi Nguyễn Tầm Tầm chuẩn bị xuất viện, cô lần nữa phải nằm viện vì Trương Man trong lúc tức giận đã đạp gãy mắt cá chân cô lần nữa. Nguyên nhân là vì video bắt gian Trương Man và người yêu cũ của Tầm Tầm bị lộ rồi. Tầm Tầm không quan tâm Trương Man nghĩ gì, nhưng cô lại đau lòng vì đến Chu Thời Diệc cũng nghi ngờ cô. Cho đến khi anh tìm ra ai là người thật sự làm lộ clip, anh mới cảm thấy anh nợ cô một lời xin lỗi. Thì ra, người bạn Trương Kỳ Bối của Tầm Tầm là người đứng đằng sau tất cả mọi chuyện. Cô ta có bạn trai làm cho một công ty tên là Hoa Hải. Công ty này không có ý nghĩa gì với Tầm Tầm, nhưng với Chu Thời Diệc và những người bạn của anh, đó là một cái tên khiến cho lòng người căm phẫn. Vì quan tâm đến an nguy của Tầm Tầm, Chu Thời Diệc muốn tránh xa cô. Nhưng tình yêu đến thì không thể cản nổi, vì thế khi nhận cuộc gọi của Tầm Tầm nói cô đang một mình, anh lại không thể không đến bên cô. Kỳ nghỉ đông đến, Nguyễn Tầm Tầm và đám Chu Thời Diệc cùng nhau đi Nhã Giang và trấn Mi Ổ. Với Nguyễn Tầm Tầm, đó là về thăm người thân cũ. Còn đối với Chu Thời Diệc, đó là đến thăm một người bạn quan trọng. Ở Mi Ổ, mọi người gặp một cô gái tên Định Vân Sam. Cô ấy là thanh mai trúc mã của Bạch Cẩm Huy, hay Tiểu Bạch. Qua lời kể của Định Vân Sam, Tầm Tầm mới dần dần biết được những chuyện mà đám Chu Thời Diệc đang ấp ủ thực hiện. Thì ra tại đây, vài năm trước đã có một vụ sập cầu dẫn đến rất nhiều người chết. Người thân của Bạch Cẩm Huy cũng nằm trong số đó. Anh ấy quyết tâm đi tìm những kẻ có tội, chính là công ty Hoa Hải kia đã sử dụng vật liệu không đủ chất lượng để xây cầu. Nhưng khi tìm thấy chứng cứ, Bạch Cẩm Huy bị đám người của công ty Hoa Hải tìm giết, phải đổi tên là che dấu thân phận. Lần trước, Chu Thời Diệc yêu cầu cô xoá video chính là vì nguyên nhân này. Không chỉ Bạch Cẩm Huy, bố của Chu Thời Diệc cũng vì công ty này mà bị ép phải tự vẫn năm anh 9 tuổi. Biết được tất cả những tội ác của Hoa Hải, Tầm Tầm càng thấu hiểu cho những thanh niên dám đứng lên để lật đẩy thế lực tà ác. Trong quá trình ở Nhã Giang và Mi Ổ, Chu Thời Diệc và Nguyễn Tầm Tầm từng bị đám người xấu đuổi bắt, may mà cảnh sát đến kịp thời. Trải qua những khoảnh khắc nguy hiểm, hai người càng quý trọng thời gian bên nhau hơn. Họ có rất nhiều phút giây ngọt ngào khiến đám bạn phải ghen tỵ. Khi về lại Bắc Thần, câu chuyện về quá khứ và gia đình của Nguyễn Tầm Tầm dần được hé lộ. Chứng bệnh tâm lí của Tầm Tầm khiến Chu Thời Diệc lo lắng, vì thế anh nhờ chị gái mình là Chu Thời Tĩnh, bác sĩ tâm lí, giúp anh quan sát cô. Tình cờ Nguyễn Tầm Tầm nghe được những lời nhận xét của chị gái anh về mình, cô cảm thấy mình không xứng đáng ở bên cạnh ánh mặt trời Chu Thời Diệc, hai người chiến tranh lạnh. Sau đó, Nguyễn Tầm Tầm phát hiện ra bố cô, Nguyễn Minh Sơn và người tình của ông, Hoa Trân lại có dính líu đến Hoa Hải. Hoa Trân là con gái của Hoa Hải, cũng là người đứng sau tất cả những bi kịch khiến rất nhiều người chết kia. Còn bố cô lại giúp người đàn bà đó rửa tiền qua hoạt động mua bán đồ cổ. Sau khi phát hiện ra chân tướng, Nguyễn Tầm Tầm bị kẹt giữa cha mình và Chu Thời Diệc. Cô biết các anh đã tốn rất nhiều năm để tìm ra chân tướng, tìm ra chứng cứ, nhưng bố cô lại là người thân duy nhất của cô. Chu Thời Diệc cũng biết được mọi chuyện không lâu sau đó. Hai người lựa chọn ở bên nhau, không hề đề cập đến chuyện đó. Họ chỉ sống cuộc sống của hai người, nhưng cả hai đều biết sẽ có ngày phải chia ly mãi mãi. Trong một đêm, Nguyễn Tầm Tầm ra nước ngoài cùng bố cô, bỏ lại Chu Thời Diệc trong căn nhà tràn ngập hơi thở tình yêu của bọn họ. Cuối cùng, anh và bạn đã đưa tất cả bằng chứng kết tội Hoa Hải ra ngoài ánh sáng, và lật đổ tập đoàn đó. Thế nhưng, chẳng ai ngờ tới, cái giá phải trả cho việc này lại là mạng sống của Bạch Cẩm Huy thật sự đọc đến đoạn Bạch Cẩm Huy chết vì cứu Định Vân Sam mà mình khóc không ngừng được. Nguyễn Minh Sơn ở nước ngoài một thời gian cảm thấy cắt rứt lương tâm nên cũng về nước tự thú. Sau khi mọi chuyện trôi qua, Chu Thời Diệc một mực chờ đợi Nguyễn Tầm Tầm, hi vọng một ngày cô có thể trở về nhà. Cái kết của truyện theo mình đánh giá là một cái kết đẹp. Tầm Tầm sau 1 năm đi khắp nơi, cuối cùng gặp lại Chu Thời Diệc ở ngoài cửa một quán cafe. Trong 1 năm này, chị gái Chu Thời Tĩnh đã rất nhiều lần yêu cầu anh đi xem mắt và tìm bạn gái, nhưng anh đã hãm sâu vào tình yêu một đời một kiếp với Nguyễn Tầm Tầm, làm sao có thể chứa thêm một ai khác. Anh đã sẵn sàng chờ đợi thêm vài năm nữa, thật may là Tầm Tầm không để anh chờ quá lâu. Hai người tương phùng bằng một cái ôm và một nụ hôn cảm động. Truyện không có ngoại truyện nên hơi tiếc, các nhân vật phụ không được viết nên cảm giác còn dở dang, nhưng đối với cặp đôi chính thì họ đã được ở bên nhau rồi. Truyện “Giấu em sâu trong thời gian” là một câu chuyện cảm động, có tính nhân văn, ngọt ngào, rất đáng đọc nhé.
Ở trong phòng, vẻ mặt của mọi người đều khác nhau.“Mẹ kiếp, Trương Man này bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể……… có thể sửa lại tật xấu này một chút được không?” Người nói chuyện là một người đàn ông đội mũ áo jacket đen, ngồi ở một góc của sô pha, hai chân bắt chéo. Ngồi xéo trước mặt anh ta là một người cao gầy, tóc chải ngược về sau, không nhịn được tiếp lời “………. Ôi, cô nàng này xinh đẹp xảo trá, con mẹ nó cũng quá đẹp rồi!”“Há, đẹp chỗ nào?”“Vẻ mặt, eo nhỏ, chân dài….. nhưng mà nhìn qua thì có hơi lạnh lùng, khá giống……” Người tóc chải ngược liếc mắt sang người đàn ông bên cạnh, có hơi lười nhác ngửa ra sau tựa người vào ghế sô pha, anh ta thấp giọng nói “Dáng vẻ tức giận giống với Thập Nhất.”Mũ áo đen nói “Tiểu Bạch……. Nghe anh mày khuyên một lời, phụ nữ càng đẹp, càng không đáng tin, ngực lớn, thấy được, sờ được, mới là chân thật nhất.”"..."Giống như chỉ sợ người khác không biết cậu ta thích ngực lớn Tầm Tầm quay đầu lại, lặng lẽ đảo mắt, hai người ngậm miệng ngay tức kiếp, ánh mắt kia, quả thực là phiên bản nữ của Chu Thời thu tầm mắt lại, khoé mắt bỏ qua người đàn ông ngồi chính giữa trên ghế sô pha, người kia bỗng nhiên ngồi dậy, cúi người về phía trước, khuỷu tay chống lên đầu gối, cúi đầu nhìn bài trong tay, mày hơi chau lại vẻ thiếu kiên tay cầm bài của anh sạch sẽ thon dài, khớp xương rõ ràng, ngón trỏ vô thức gõ từng cái lên bài, vẻ mặt tẻ nhạt, mơ hồ thể hiện ra một thoáng không kiên nhẫn. Người đàn ông đội mũ bên cạnh đột nhiên ôm lấy cổ anh kề tai nói câu gì đó, người kia bỗng nghiêng đầu nhìn về phía cô, kéo khóe miệng, lại đảo tầm mắt, vẻ mặt dường như có hơi… không quá vui vẻ. Nguyễn Tầm Tầm không chút biến sắc quay đầu, một lần nữa nhìn về phía hai người trong nhà vệ Man mặc quần áo xong, chọt vào vai Thiệu Bắc, chỉ về phía cửa “Bạn gái anh à?”Hai người đều là sinh viên hệ Đại học của Học viện âm nhạc vũ đạo Bắc Tuần, tuy nói sắp tốt nghiệp, nhưng có mấy người cả đời cũng sẽ không gặp gỡ, nhưng Thiệu Bắc như vậy…. quả thật là làm cô rất khó đợi anh ta trả lời, Nguyễn Tầm Tầm đã khép camera lại, giọng nói qua quýt “Cô muốn dùng cũng được, vậy thì cho cô.”Thiệu Bắc không nói một lời, dựa vào tường nhà vệ sinh hút thuốc, nuốt mây nhả khói, không giải thích không biện giải, ngay cả nhìn cũng không nhìn không khí gượng nhỏ Nguyễn Tầm Tầm đã là nữ vương, gặp rắc rối nhỏ, đi tới đâu, xông tới chỗ nào, bị ấm ức cũng chỉ phủi mông đứng dậy, nhưng rất ít khi phải chịu uất ức, từ trước đến giờ cô là tiểu quỷ, có thừa cách để người khác chịu đến trường, cô tự an ủi mình, hai người bên nhau không lâu, môi cũng chưa từng hôn, cũng không tồn tại vấn đề gì, lạc lối thì lạc lối đi, sau này cô nhất định có thể gặp được người tốt hơn anh khi cô thật sự đứng ở cửa thì trong lòng lại không dễ chịu như mà, ván đã đóng thuyền rồi. Thiệu Bắc không giải thích, Nguyễn Tầm Tầm cũng không có ý định nghe tiếp, cô nhét camera vào trong túi, quay người đi ra bên trong phòng dường như cảm thấy không đã lắm, cứ như vậy là xong rồi sao?Đi ra ngoài chưa được mấy bước thì người đàn ông ngồi trên ghế sô pha vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên mở miệng “Đợi một chút.”Giọng nói của anh rất êm tai, trầm thấp mà thu hút, ánh mắt như một cái giếng sâu. Nguyễn Tầm Tầm dừng bước chân, xoay người lại liếc anh một cái, nhíu mày “Chuyện gì?” Người kia nhìn chằm chằm vào túi của cô, ra hiệu cho cô để đồ lại, mắt của anh thật sự rất đẹp, bọng mắt dưới mí mắt rất gợi Tầm Tầm hừ lạnh một tiếng, khoác túi lên vai, ánh mắt khiêu khích.“Đây là chuyện của anh sao?” Cô nhìn chăm chú vào anh, nói chậm từng chữ, thấy anh mím môi không trả lời, trong nháy mắt đã ngầm hiểu, hất cằm về phía Trương Man, hỏi “Anh thích cô ta à?”Trương Man quay mặt đi, không che giấu được sự mừng rỡ. Chu Thời Diệc không để ý đến cô, cũng không nhìn Trương Man, biểu hiện lạnh lùng lặp lại một lần nữa, chỉ là trong giọng nói có thêm một phần nhắc Tầm Tầm vốn dĩ không để ý đến anh, đeo túi chạy ra ngoài. Đại Bảo theo sát phía sau, cô đóng cửa lại, dùng thân thể “Cường tráng” của chính mình chặn cửa, kéo tay nắm cửa không cho người bên trong đi phòng hỗn loạn, nghe thấy có người đang nói “Mẹ kiếp, tại sao sức con nhỏ này lại mạnh như vậy!”“Mày nói xem? Ngón tay tao bây giờ còn không có cảm giác đây!”“Mẹ kiếp!”……..Nguyễn Tầm Tầm chạy tới tầng sáu, trốn vào một nhà kho nhỏ, sờ soạng tìm công tắc trên tường, phát hiện ra đã hỏng dựa vào tường tìm cái bàn, móc camera trong túi ra, ngón trỏ chạm nhẹ, liếc nhìn hình và video vừa quay được. Trong đó có một tấm hình, lúc cô vừa mới vào cửa đã quá căng thẳng nên quên đổi chế độ, trực tiếp nhấn nút, chụp ra một tấm phòng đen kịt, chỉ có màn hình của camera phát ra ánh sáng xanh cúi đầu, nhìn chằm chằm camera. Người đàn ông trong hình lười biếng dựa vào ghế sô pha, tóc đen gọn gàng, mặt rất nhỏ, mắt đen nhánh, bọng mắt rõ ràng, rất gợi cảm, sống mũi thẳng tắp, đôi môi nhếch thành một đường thẳng, không có một tí độ cong nào, lông mày rậm, đáy mắt sâu lộ ra vẻ không kiên nhẫn khi bị người khác quấy mặc đồ đen toàn thân, áo sơ mi đen phối với quần tây dài màu đen, một đôi chân dài tùy ý bắt chéo nhau, vai rộng eo hẹp, dáng người tương đối tốt, đường nét mượt mà, phảng phất như cách lớp vải mỏng manh cô cũng có thể cảm nhận được cơ bắp cuồn cuộn của Tầm Tầm nhìn một lúc lâu, phát hiện ra khuôn mặt này khá cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng nắm cửa, Nguyễn Tầm Tầm nín thở, vội để camera vào lại trong túi, một lát sau, tiếng động lại biến mất, tiếng bước chân ngày càng Tầm Tầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tải hình và video qua điện 2%....... 50%.....Khi con số nhảy đến 60%, cửa bị người bên ngoài mở ra, một tia sáng lọt vào, một bóng người lách qua, sau đó là tiếng cửa phòng rơi khóa. Nguyễn Tầm Tầm đột nhiên hiểu ra, cắn răng, vội nhét camera vào nơi sâu nhất của áo sơ mi. Cũng may camera không quá lớn, cô có thể giấu bên trong, sau đó kéo dây kéo của áo lông lại, kéo dây kéo lên cao, sau khi đảm bảo không có sơ hở nào thì lại đưa tay vào trong, ôm chặt trước ngực, tim nhảy lên tận cổ đến trước cửa ngừng một chút, tiếng bước chân đi về phía bên này, chân dài đứng lại trước mặt cô, từ trên cao liếc xuống Tầm Tầm ngồi chồm hỗm trên mặt đất, kinh ngạc ngửa đầu nhìn anh “Anh…. Lấy chìa khóa ở đâu ra?”Trong bóng tối, cô mơ hồ thấy rõ đường nét của người kia, Chu Thời Diệc cúi người xuống, ngồi xổm trước mặt cô, khuỷu tay chống đầu gối, nhìn cô xòe tay, giọng trầm thấp “Đưa ra đây.”Cơ thể cô dán chặt lấy vách tường, núp trong góc trong phòng đột nhiên có một tia sáng sáng lên, có hơi chói mắt, cô híp mắt, không biết anh tìm ở đâu ra một cái đèn pin cầm tay, quơ quơ nhìn cô, giọng điệu không tốt “Là cô tự mình đi ra hay là tôi xách cô ra?”Nguyễn Tầm Tầm ôm túi không nhúc giây sau, người kia tức giận mắng một câu, cổ tay cô bị kéo một cái, Nguyễn Tầm Tầm trực tiếp bị lôi ra ngoài không chút khách khí, cô ra sức vùng vẫy, giọng nói của anh lại trầm thêm mấy phần, không thể nói chen vào “Đưa ra đây!”“Ầm” một tiếng, vách tường lạnh lẽo cứng ngắc sau lưng cô bị đánh mạnh vào, cũng thật không có chút nương tay nào. Cổ tay bị một bàn tay ấm áp khô ráo bẻ ngược kề sát trên tường, vặn vẹo thì chỉ thấy đau xót, ý thức tê liệt, chỉ cảm thấy trước mắt choáng váng, cô cắn răng không nhịn được mắng “Mẹ kiếp ông nội anh!”Nguyễn Tầm Tầm nhìn thấy anh giãn lông mày, khóe miệng nhếch lên, đàng hoàng trịnh trọng trả lời “Được, tôi đi về hỏi ông nội tôi.”“………..”Trong căn phòng nhỏ vô cùng yên tĩnh. Đêm khuya vắng vẻ, bên cạnh chính là phòng khách, tiếng động truyền đến hơi lớn, điều này cũng bình thường, đêm hôm khuya khoắt, ai còn ở đây “đánh nhau” với anh sự là gặp quỷ Thời Diệc cũng không vui vẻ mà nhíu mày, hiển nhiên là không quá bình tĩnh “Camera đâu?”Nguyễn Tầm Tầm liếc anh một cái, tức giận nói “Tự tìm đi.”Chu Thời Diệc đột nhiên không nói, ánh mắt rơi trên người cô đánh giá, khóe miệng kéo lên, tầm mắt cuối cùng dừng lại trên xương quai xanh của cô.“Thử xem chỗ nào đây?” Cô có hơi không tự nhiên nghiêng đầu nhíu mày, bỗng nhiên tiến lên một bước, Nguyễn Tầm Tầm đã kề sát vách tường, không thể lui được nữa, một tay anh cầm đèn pin, một tay chống một bên người cô, hơi cúi người kề đông*, tuyệt kỹ chết người của nam thần. * Là tư thế áp sát đối phương vào tường.Nhưng chiêu này đối với Nguyễn Tầm Tầm lại vô dụng, cô không có tâm tư hồng phấn của thiếu nữ. Nếu như điều kiện cho phép thì cô nhất định sẽ bích đông bỗng nhiên bị người ta nắm lấy. Xúc cảm nơi đầu ngón tay là sự thô ráp rất riêng của đàn ông, cô cảm thấy có hơi tê dại, muốn tránh ra, lại bị anh giữ chặt hơn, đang dùng lực tách ra, mặt của anh phóng to, ngũ quan anh người dựa vào nhau rất gần. Khuôn mặt anh ngay trước mặt cô, hốc mắt sâu thẳm, giọng nói ngả ngớn “Là cô tự mình lấy ra, hay là tôi giúp cô lấy ra.” còn cố ý nhấn mạnh chữ “Tôi.”Nguyễn Tầm Tầm bùng nổ, giọng nói hung ác “Con mẹ nó anh dám?”Chu Thời Diệc nhíu mày, buông cằm cô ra, ngồi dậy, một tay cho vào áo, một tay cầm đèn pin, tia sáng chiếu trên xương quai xanh của cô, cố ý quơ quơ, lười biếng mở miệng “Tôi có gì mà không dám?”Nguyễn Tầm Tầm cảm thấy có hơi sai kế hoạch, chiêu này nếu như đặt trên người chính nhân quân tử thì nhất định là thắng chắc, ai biết được, nhìn dáng người anh gương mẫu ngồi trong phòng khách, rất đàng hoàng trịnh chỉ là mặt người dạ thú!Nhưng cô cũng không phải người tầm thường gì “Nếu anh dám động, tôi nhất định sẽ chỉnh chết anh.”Rõ ràng, người đàn ông đối diện không coi là chuyện to tát gì, không nhịn được nói “Tôi cho cô 3 giây, cô tự mình lấy ra.”“….3…..”Cô nỗ lực nói sang chuyện khác “Ôi, anh có phải là yêu Trương Man đến thảm rồi không, anh vì cô ta mà làm nhiều thứ như vậy, cô ta có biết không?”Người đàn ông hoàn toàn không để ý tới cô, còn đang đếm “…..2…..”Mẹ kiếp, sau này anh đừng rơi vào tay tôi.“…….1……….”Hai tay cô ôm trước ngực, ngắt lời anh “Đợi chút đợi chút, anh lấy tay ra, tôi lấy cho anh.”Chu Thời Diệc nhíu Tầm Tầm lườm anh một cái “Vậy anh xoay qua chỗ khác.”Chu Thời Diệc nhún vai, chậm rãi xoay người, ánh mắt quét qua dáng người cô, hình như có hơi…. Ghét bỏ?“Đừng có nhìn lén!” Trong miệng cô nói vậy, nhưng chân lại nhích về phía từng bước từng bước.….. chỉ còn một bước nữa, lúc cô sắp cầm lấy tay nắm cửa thì cổ tay bị siết một cái, trực tiếp bị kéo trở Thời Diệc đứng một chỗ, cánh tay duỗi một cái, dễ dàng kéo cô trở lại, bên tai là giọng nói trầm thấp của anh “Đi đâu?”Hiển nhiên anh đã không còn kiên nhẫn, không muốn phí thời gian với cô nữa, nhấc cô lên chống trên tường.
Trong phòng không mở đèn, một mảng đen kịt, bóng trăng chiếu xuống, bóng người lay Tầm Tầm không nhớ rõ đây là vòng thứ mấy trong góc, điện thoại của cô không tiếng động mà lóe sáng, sáng lên rồi lại tắt, tắt rồi lại liếc mắt nhìn rồi ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục xoay vòng, một chân mũi chân đứng thẳng, chân còn lại cong lên, xoay tròn, rơi xuống đất…. Điện thoại vẫn sáng, chủ nhân cuộc gọi này quá cố chấp, sau khi ngắt vài giây lại gọi tiếp. Nguyễn Tầm Tầm làm xong động tác đá cao chân cuối cùng, gót chân hạ xuống đất, thở ra một quay người lấy khăn mặt đặt trên lan can, tùy ý lau mồ hôi, đi về phía góc phòng, cầm lấy điện thoại còn đang lóe sáng trên sàn nhà, cúi đầu liếc nhìn thời gian, 8 giờ đó, bắt máy.“Sao?”Đầu bên kia truyền đến giọng nói thô khoáng của bạn cùng phòng Đào Đại Bảo “Bà cô của tôi ơi, cậu đang ở đâu?”Nguyễn Tầm Tầm đi vào phòng thay quần áo, để điện thoại kẹp bên tai, bắt đầu thay quần “Ra liền.”Hai mắt Đại Bảo tối sầm lại, nhất thời cuồng loạn, quát “Mẹ kiếp, con mẹ nó cậu còn chưa ra ngoài sao? Rốt cuộc là cậu bắt gian hay là tớ bắt gian? Trời lạnh thế này, bà đây đứng trước cửa chờ cậu hơn nửa tiếng rồi….” Nửa tiếng trước, Đại Bảo gọi điện thoại tới nói, cô thấy Thiệu Bắc đi theo một cô gái vào trong một khách sạn năm ngâm nga cởi quần áo, trên người chỉ mặc đồ lót, dáng người rất đẹp, cổ tinh tế, xương quai xanh thanh tú, bụng dưới bằng phẳng tinh xảo, khe bụng như ẩn như hiện, bên dưới là một đôi chân thon dài cân đối. Cô rất trắng, ánh trăng hơi yếu chiếu xuống làm nổi bật da thịt trắng như tuyết, tinh tế tỉ mỉ, điểm duy nhất không được hoàn mỹ có lẽ chính là những vết sẹo nhỏ lộn xộn, ngang dọc tứ tung trên cổ mắt nhàn nhạt lướt qua, mỗi lần nhìn thấy thì trái tim cô liền chìm xuống, luôn luôn nhắc nhở chính đi, những thứ này đều là do chuyện ngu xuẩn mà mày làm Bảo trong điện thoại còn đang hùng hùng hổ hổ. Cô kéo điện thoại ra xa, nhíu mày nói “Ra liền.” Đại Bảo cảm giác như mình sắp nổ tung, nhưng trong nháy mắt đã bị nửa câu nói sau của cô làm cho dập tắt.“Đúng rồi, lễ kỉ niệm thành lập trường ngành các cậu còn thiếu mấy nhà tài trợ?”Đại Bảo là Bộ trưởng ngoại giao của ngành, lễ kỉ niệm thành lập trường năm nay bỗng nhiên được tổ chức sớm, sắp bắt đầu rồi, việc thương lượng tài trợ của cô vẫn chưa xong xuôi, giọng nói lập tức nhỏ xuống “Hai.”“Được, ngày mai tớ giúp cậu đi nói chuyện.”Đại Bảo thấy mục đích đã đạt được, híp mắt nở nụ cười “…… Chờ cậu bao lâu cũng được.”“…………..”Cô cũng không biết tại sao, Nguyễn Tầm Tầm đối với ai cũng lạnh nhạt, nhưng những nhà tài trợ kia lại sẵn lòng nể mặt cô lẽ là bởi vì cô ấy đẹp?Ai biết được, dù sao đây vẫn là một xã hội nhìn Tầm Tầm thật sự xinh đẹp, từ nhỏ đã vậy, khi còn bé đã không ngừng được chú ý trong đám trẻ con, sau khi lớn lên thì vẫn chói mắt trong đám đông. Đặc biệt là đôi mắt kia, Đại Bảo nói, cho cô ấy một cái đuôi cô ấy sẽ biến thành một con “Hồ ly tinh”.Nhưng mà, “Hồ ly tinh” cũng có lúc bị cắm sừng sao?Nói không chừng là gặp phải “Bạch cốt tinh” rồi.………….Nửa tiếng sau, Nguyễn Tầm Tầm đứng trước cửa phòng 808. Mái tóc đen dài đến eo được tết lại vòng sau tai, để lộ ra cái trán trơn bóng, lỗ tai tinh đã thay quần áo bình thường, áo lông dày màu đen, phía dưới là quần bó màu đen, một đôi chân dài thẳng tắp cân xứng, chân mang giày màu nâu nhạt, sạch sẽ hào phóng, phong cách đơn phòng 808 không giống những phòng khác, cửa phòng sang trọng, cửa lớn được trang trí tinh xảo, Đại Bảo nói đây là phòng lớn Tầm Tầm không cảm xúc chuẩn bị gõ cửa thì bị Đại Bảo ở phía sau kéo lại “Cậu có bệnh à, gõ như thế thì bên trong sẽ mở sao? Có thể chuyên nghiệp một chút không?”Nguyễn Tầm Tầm hơi nhìn cô, gật đầu, lui về bên cạnh một bước, nhún vai nói “Cậu làm đi.” Thật sự, cô thừa nhận, ở phương diện bắt gian này, Đại Bảo chuyên nghiệp thấy Đào Đại Bảo từ cái túi đen phía sau móc ra một bộ quần áo công sở không biết lấy đâu ra, nhanh chóng mặc vào, lại đội thêm một cái mũ lưỡi trai, hoàn toàn che khuất khuôn lát sau, cô lại từ trong túi móc ra một cái camera nhỏ, Nguyễn Tầm Tầm líu lưỡi “Camera của tớ sao lại ở chỗ cậu?”Đại Bảo lườm một cái, không có thời gian phí lời, đưa camera cho cô, nhẹ giọng nói “Cậu mù à, ở đây có một cái mắt mèo, bên trong nhìn thấy được, nếu như nhìn thấy một vị đại phật là cậu đứng ở đây như vậy, quỷ mở cửa cho cậu đó? Trốn ở bên này, tớ làm, cậu nghe tớ chỉ huy, cậu đứng ở góc tường bên kia trước đi, đợi lát nữa cửa vừa mở thì cậu lập tức xông vào bên trong, sau đó cậu cầm camera nhanh chóng quay tiểu tam kia, quay xong thì cậu hãy bỏ chạy, tớ thay cậu chặn đánh hai người bọn họ một trận, khi về chúng ta sẽ đăng video lên website trường…..”Đại Bảo từ nhỏ đã luyện Karate và Taekwondo, còn lấy được không ít phần thưởng. Cánh tay và bắp đùi của Thiệu Bắc nhỏ, vốn không phải là đối thủ của cô ấy, Nguyễn Tầm Tầm hoàn toàn tin tưởng, một mình cô ấy có thể đánh hai người bọn họ một trận.“Đừng ra tay quá nặng.” Cô ngắt Bảo lạnh lùng nhìn sang “Không nỡ sao?”Nguyễn Tầm Tầm xem thường nói “Ai không nỡ người đó là cháu, tớ lo lắng cậu không biết nặng nhẹ sẽ gây ra sự cố, phiền phức.”Đại Bảo hít một hơi, lộ ra nụ cười sâu xa “Tớ phát hiện ra cậu thật là không tim không phổi.”Cô không nói gì nhún nhún vai, cầm camera đi về phía góc tường rồi đứng đó, nhìn Đại Bảo ra hiệu ok. Không biết tại sao cô lại đột nhiên có hơi hồi hộp, đã nhiều năm rồi chưa có hứng thú, bỗng dưng lại từ đáy lòng chậm rãi sinh Bảo hiểu ý, đè thấp vành mũ, gõ cửa, túm lấy cổ họng, giọng nói thành thạo“.”Rầm rầm….mười giây sau mới nghe thấy bên trong có tiếng bước chân truyền đến.“Cót két” một tiếng, khóa cửa được cửa mở ra một cái khe, Đại Bảo mạnh mẽ đạp chân về phía cửa, nhìn Nguyễn Tầm Tầm phía sau gọi “Nhanh.” Người bên trong căn bản chưa phản ứng lại được, tay suýt chút nữa bị cửa kẹp, mắng to một tiếng “Mẹ kiếp, con mẹ các người là ai vậy?!”Cô nhân lúc này lập tức ôm camera quay người vọt thảy đều là bất ngờ không kịp chuẩn đôi mắt chìm trong u ám xuyên qua ống kính camera, trực tiếp chạm vào đáy mắt của qua là nhìn tình cảnh trước mắt, Nguyễn Tầm Tầm có hơi không phản ứng kịp, tình huống gì đây?Phòng rất lớn, bố cục và trang trí gần giống như nhà ở, xung quanh chiếc bàn trong phòng khách là bảy, tám người, hoặc ngồi, hoặc đứng, đèn treo sáng sủa, ánh sáng hư ảo chiếu lên trên người bọn bọn họ đang đánh không khí ồn ào, căn phòng này cách âm cũng quá tốt rồi đó, vừa rồi hai người họ ở bên ngoài mà không nghe thấy tiếng động người chằng chịt, có một người đối diện với Nguyễn Tầm tầm, lười biếng dựa vào sô pha, hai chân bắt chéo, ngón tay thon dài cầm một lá bài, nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên, thu hồi ý cười nơi khóe miệng, nhìn về phía hai người “Khách không mời mà tới” đang đứng ở mở cửa chính là một anh chàng đẹp trai lý sự hà khắc, chỉ vào Nguyễn Tầm Tầm quát mắng “Cô quay cái gì mà quay, con mẹ nó cô đến cùng ai vậy?”Đại Bảo tiến lên nắm chặt ngón trỏ của người đàn ông đó, dùng sức bẻ xuống, khẩu khí so với anh ta còn hung dữ hơn “Con mẹ nó anh chỉ lung tung à, bà đây đá tung trứng của anh, người đâu? Rõ ràng là tôi nhìn thấy anh ta đi vào căn phòng này.”Chỉ nghe thấy tiếng “Rắc rắc”, âm thanh của xương bị kia đau đến nhe răng nhếch miệng, ngồi xổm xuống, mắt đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi “Tôi nói con mẹ nó cô ăn hiếp người ta!”Mấy người xung quanh bàn đều sợ ngây phòng yên tĩnh trong chốc lát, một vài âm thanh mơ hồ truyền đến. Bên cạnh phòng khách còn có một gian phòng nhỏ, một cái phòng rất nhỏ, dựa theo bố cục thì hẳn là nhà vệ như là âm thanh từ nơi đó truyền Tầm Tầm giơ camera đi tới. Tất cả mọi người ngưng trọng nhìn cô, nhìn cô từng bước từng bước đi tới, đến càng gần, âm thanh truyền vào trong tai cô càng rõ vài âm thanh nhỏ vụn vang lên.“Cô gái này xinh đẹp như vậy còn có thể bị cắm sừng sao?”“Khó nói, đàn ông không chống đỡ nổi mê hoặc, bình thường.”“……”Người đàn ông ngồi ở giữa ghế sô pha kia, ánh mắt vẫn rơi trên người Nguyễn Tầm Tầm, đánh giá từ trên xuống dưới. Dáng người cô đẹp đẽ, tất cả lồi lõm đều vừa đúng, chỉ là sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt phức Tầm Tầm đứng yên tĩnh trước cửa một lúc, tất cả mọi người đều cho rằng cô không dám đẩy cánh cửa kia ra, phụ nữ mà, hơn một nửa là ồn ào rồi cho qua, nào dám trở mặt thật?Dáng vẻ của mọi người đều là xem kịch vui, nửa giây sau, một tiếng “Ầm-“ vang người kinh hãi, chỉ thấy cô đột nhiên nhấc chân đạp cửa nhà vệ sinh, giơ máy quay nhắm về phía hai người bên Tầm Tầm nhận ra “Bạch cốt tinh” này, Trương Man, cùng một khoa với cô, không cùng lớp. Ánh mắt cô lạnh dần, một lần nữa điều chỉnh góc Man hét lên một Bắc thiếu bình tĩnh quay đầu, cho đến khi thấy rõ gương mặt ở cửa thì nhất thời cứng đờ.“Tầm….. Tầm….?”Nguyễn Tầm Tầm giơ camera lên, giọng nói có hơi xem thường “………Tiếp tục?”Mọi người đều kinh ngạc đến miệng cũng không khép lại kiếp, diện tích ám ảnh tạo thành trong lòng người đàn ông này cũng có thể bao trùm cả địa cầu nhỉ?Ngạn ngữ nói đúng lắm, “Hoàng phong vĩ hậu châm, tối độc phụ nhân tâm”*. * Đuôi của con ong chích rất là đau, độc ác nhất là lòng dạ đàn bàQuả nhiên phụ nữ càng đẹp thì càng không đáng tin, mỹ nhân rắn rết, cũng không phải không có dạ cô gái này đủ độc ác.
Tác giả Nhĩ Đông Thố TửThể loại Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị, 1Vs1, Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Sạch, Song xử, Sủng, Thầm mếnVăn án Nguyễn Tầm Tầm biết được bạn trai ngoại tình, vào khách sạn bắt ngờ, một lần bắt gian này, vậy mà bắt một con “Cầm thú" thế cô quyết định bắt ” cầm thú “ đem về nhà……Vào một lần sau khi Chu Thời Diệc tham gia tụ tập, lại có người “không mời mà đến” tùy tiện xông vậy mà anh lại nhận ra tên khách “không mời mà đến” đó “theo đuôi” anh một cách điên từng theo đuổi anh rồi bỏ dở nửa chừng, hiện giờ lại ngóc đầu trở lại…… còn chưa đủ?Trên thế giới này đại khái thật sự tồn tại một loại tình cảm, nẩy mầm thời niên thiếu, kết quả khi thành niên.
Thể loại Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, Song xử, Sủng, Song hướng yêu thầm, Fragonard, HEDịch Nam LăngDesigner JianFeiVăn ánSau khi biết tin người yêu mình dám tới khách sạn với người khác, Nguyễn Tầm Tầm kích động chạy tới bắt tại trậnNào biết được, bắt kiểu gì lại bắt được một tên “cầm thú”Cuối cùng, cô đem “cầm thú” về nhà luôn…Vào một lần sau khi Chu Thời Diệc tham gia tụ tập, lại có người “không mời mà đến” tùy tiện xông vậy mà anh lại nhận ra tên khách “không mời mà đến” đó “theo đuôi” anh một cách điên từng theo đuổi anh rồi bỏ dở nửa chừng, hiện giờ lại ngóc đầu trở lại…… còn chưa đủ?Trên thế giới này đại khái thật sự tồn tại một loại tình cảm, nẩy mầm thời niên thiếu, kết quả khi thành đăng 9h sáng hằng ngày
giấu em sâu trong thời gian